Phố đèn đỏ ở Bangkok .12 h trưa một ngày hè oi bức tháng 7 trong một căn hộ cao cấp tại Pattaya, Kanya Nappitapong thức dậy. Cô cũng không nhớ đêm hôm trước cô đã về nhà lúc mấy giờ nhưng cô hài lòng vì mình đã có một ngày thao tác bội thu. 4 cô gái khác cùng nhà đã đi hết, chỉ còn mỗi Kanya .Nằm xem tivi chán chê, cô ăn tạm bát mì gói với vài cái xúc xích trong tủ lạnh rồi trang điểm và ra khỏi nhà lúc khoảng chừng 5 h chiều. Cô bấm máy gọi xe taxi quen đưa cô đến khu shopping lượn lòng vòng rồi dừng lại ở quầy bar quen thuộc, nơi một “ ngày thao tác ” của cô chính thức mở màn .

Đang xem: Những cô gái ở phố đèn đỏ thái lan: người tiêu xài tiền tỷ, kẻ chết trong cô đơn

Làm nghề đã vài năm, cô có cái nhìn đủ tinh ý để biết được vị khách nào sẽ mang lại cho mình nhiều tiền nhất. Những người đàn ông phương Tây già, cô đơn thường dễ trở thành khách sộp.

Xem thêm:

Nguồn thu nhập của Kanya đến từ tiền “ lại quả ” của bar dành cho số lượng đồ uống mà cô dỗ dành khách gọi, tiền boa của khách và tiền “ đi đêm ” với khách. Tuy nhiên trong những ngày thao tác rất-không-may-mắn khi cô không tìm được đủ khách để dỗ họ gọi đồ uống đạt số lượng mà bar nhu yếu, cô sẽ phải trả phí ngồi bar .Cô thích nhất khi đôi lúc được khách đưa đi theo những tour du lịch dài, vừa được ăn ngủ trọn gói, lại còn được boa hậu hĩnh .Kanya không bật mý mỗi tháng cô kiếm được bao nhiêu tiền, nhưng cho biết sau 4 năm làm nghề cô đã gửi được tiền đủ để cha mẹ xây căn nhà khang trang ở quê và em trai chuẩn bị sẵn sàng lấy vợ. Cô muốn làm thêm vài năm tiết kiệm ngân sách và chi phí chút tiền, bởi tuổi nghề thường chỉ 7-8 năm. Sau đó, cô cũng sẽ về quê lấy chồng, sống cuộc sống thông thường .Thế nhưng không phải ai cũng như mong muốn như Kanya .Fon rời quê nhà nghèo khó ở Đông Bắc Thái Lan đến Bangkok để làm nghề rửa bát, quét dọn cho 1 số ít quán ăn vì mái ấm gia đình ở quê quá nghèo. Sau đó một người bạn đã rủ cô đến một thành phố khác để tìm việc lương cao hơn. Tuy nhiên, rốt cục cả hai bị lừa vào “ nhà thổ ” .Cả hai đã cùng nỗ lực trốn thoát nhưng lại bị bắt lại. Cuối cùng, Fon được thả ra vì cô đã quá yếu để liên tục ship hàng khách. 5 tháng sau, cô phát hiện mình nhiễm AIDS ở tuổi 19. Một cái kết buồn cho Fon. Dù đã gửi khá nhiều tiền về quê nhưng đến lúc bệnh tật Fon không muốn cha mẹ khổ nên đã không quay về. Cô chết một mình trong đơn độc .

Xem thêm: Sam Núi Bonsai Cây Sam Núi Ninh Thuận, Sam Hương Ninh Thuận

*

Theo một tờ báo địa phương ở Phuket, một trong những khu vực nghỉ ngơi nổi tiếng nhất Thailand, hầu hết gái mại dâm thao tác tại tỉnh đến từ vùng có tên là Isaan nằm ở Đông Bắc Thái Lan và cũng là tỉnh nông nghiệp nổi tiếng của nước này .Mức thu nhập chỉ khoảng chừng 90 USD / tháng của người nông dân không hề giữ chân nổi những cô gái tỉnh lẻ. Đó là còn chưa kể đến việc ngay từ khi chưa lớn, cha mẹ những cô đã quàng cho những cô mớ nghĩa vụ và trách nhiệm phải chăm sóc cho những em và cha mẹ về kinh tế tài chính. Họ không được liên tục đi học mà phải bỏ ra thành phố đi làm sớm. Sức hút của đồng xu tiền đưa họ đến con đường trở thành gái mại dâm không lâu sau đó .Hoặc trong nhiều trường hợp khác, cũng có những cô gái lấy chồng ở nông thôn và sinh con. Nhưng đời sống quá khó khăn vất vả khiến quan hệ hôn nhân gia đình tan vỡ, kinh tế tài chính bấp bênh, những cô bỏ con lại cho cha mẹ để ra thành phố kiếm sống. Đích đến sẽ là Bangkok, Pattaya hay Phuket .Ở nhiều mái ấm gia đình Đất nước xinh đẹp Thái Lan ý niệm, kể cả con gái làm gái mại dâm cũng chẳng sao, miễn là gửi được tiền về cho mái ấm gia đình. Thậm chí nếu trong cùng làng có cô gái nào gửi được nhiều tiền hơn, họ còn được cho là những đứa con ngoan hơn con nhà khác. Một đêm đi khách được trả tối thiểu 1.000 bath, tương tự hơn 30 % thu nhập của những nghề quét dọn, nông nghiệp .Có không ít cô gái suôn sẻ kiếm được tấm chồng ngoại bang, và từ đó, cô được hưởng đời sống bảo vệ kinh tế tài chính mà cô chưa khi nào dám mơ đến khi ở quê nhà .Trên trong thực tiễn, Xứ sở nụ cười Thái Lan không hề hợp pháp hóa mại dâm. Luật Chống Mại dâm được trải qua vào thập niên 1960, theo đó gái mại dâm và những người kinh doanh thương mại mại dâm sẽ phải nộp phạt rất nặng hoặc chịu phạt tù, trong khi đó người đi mua dâm không vi phạm. Đến năm 1996, luật được sửa đổi để liên tục nâng cao khung hình phạt so với doanh nhân dịch vụ mại dâm với trẻ nhỏ vị thành niên .Thế nhưng trên trong thực tiễn, thống kê cho thấy cứ trong 10 người đàn ông du lịch đến Vương Quốc của nụ cười thì có đến 7 người tìm đến đây vì nguyên do tình dục. Đó là còn chưa kể đến nguồn cầu tình dục ở chính tại Vương Quốc của nụ cười .Một nghiên cứu và điều tra của ĐH Chiang Mai, Xứ sở nụ cười Thái Lan từ cách đây 20 năm cho thấy trung bình nam sinh trung học mở màn đi mua dâm vào năm 13 tuổi. Còn so với sinh viên ĐH, có đến 90 % từng đến nhà chứa tối thiểu 1 lần .Những người hành nghề mại dâm ở Vương Quốc của nụ cười hầu hết là phụ nữ nghèo đến từ những vùng quê. Tuy nhiên chủ những nhà chứa cũng ráo riết tuyển thêm phụ nữ từ Myanmar, Lào, Campuchia, Trung Quốc, Đông Âu, Philippines. Có nhiều cô gái Trung Quốc đến Thái lan theo diện du lịch với visa thời gian ngắn và cũng tranh thủ kiếm thêm bằng nghề bán dâm. Với nguồn cung từ nhiều nước như trên, không khó lý giải tại sao Vương Quốc của nụ cười lại trở thành điểm trung tâm buôn người của quốc tế .

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *