– Tập tầm vông, con công hay múa (Khuyết danh Việt Nam)- Dơi và hai cầy (Jean de La Fontaine)- Bàn chân của bé (Phạm Hổ)- Củ khoai của bé (Phạm Hổ)- Hai con dê (Ngọc Châu)

Đang xem: Có Thể Thuần Hóa Chó Sói Và Chó Nhà Trong Các Bài Kiểm Tra Logic

*

Le loup et le chien

Un Loup n’avait que les os et la peau,Tant les chiens faisaient bonne garde.Ce Loup rencontre un Dogue aussi puissant que beau,Gras, poli, qui s’était fourvoyé par mégarde.L’attaquer, le mettre en quartiers,Sire Loup l’eût fait volontiers;Mais il fallait livrer bataille,Et le Mâtin était de tailleA se défendre hardiment.Le Loup donc l’aborde humblement,Entre en propos, et lui fait complimentSur son embonpoint, qu’il admire.“Il ne tiendra qu’à vous beau sire,D’être aussi gras que moi, lui repartit le Chien.Quittez les bois, vous ferez bien:Vos pareils y sont misérables,Cancres, haires, et pauvres diables,Dont la condition est de mourir de faim.Car quoi? rien d’assuré : point de franche lippée:Tout à la pointe de l’épée.Suivez-moi: vous aurez un bien meilleur destin.”Le Loup reprit: “Que me faudra-t-il faire?- Presque rien, dit le Chien, donner la chasse aux gensPortants bâtons, et mendiants;Flatter ceux du logis, à son Maître complaire:Moyennant quoi votre salaireSera force reliefs de toutes les façons:Os de poulets, os de pigeons,Sans parler de mainte caresse.”Le Loup déjà se forge une félicitéQui le fait pleurer de tendresse.Chemin faisant, il vit le col du Chien pelé.“Qu’est-ce là? lui dit-il. – Rien. – Quoi? rien? – Peu de chose.- Mais encor? – Le collier dont je suis attachéDe ce que vous voyez est peut-être la cause.- Attaché? dit le Loup: vous ne courez donc pasOù vous voulez? – Pas toujours ; mais qu’importe?- Il importe si bien, que de tous vos repasJe ne veux en aucune sorte,Et ne voudrais pas même à ce prix un trésor.”Cela dit, maître Loup s’enfuit, et court encor.

Xem thêm:

Xếp theo: Ngày gửiMới cập nhật

Trang 1 trong tổng số 1 trang (4 bài trả lời)<1>

*

Xem thêm:

Bản dịch của Nguyễn Văn Vĩnh

Chó rừng kia xương ngoài da bọcBởi chó nhà săn sóc trông nomBữa kia gặp một chó xồmTròn quay béo mượt, phải hôm chạy quàngChó rừng cũng tính choang một mẻVồ anh kia mà xé thịt raNgặt rằng chó lớn thực thàVí bằng đấu sức ai đà dám đoanRằng chó rừng quyết toan được trậnSơn cẩu ta đành phận khiêm cungLại gần rủ rỉ nói cùngKhen anh chó nọ mượt lông đẫy mìnhChó rằng: – Ví tiên sinh muốn vậyCó khó chi việc ấy mà thèmNgài nên từ chốn sơn nhamLà nơi kham khổ ở làm chi đâyGầy lõ thịt một dây cùng kiếtCác ông đây thảm thiết đói dàiĐược bữa hôm, khó bữa maiTháng ngày chăm chắm miệng nhai vẫn thèmCứ theo ta thử xem một chuyếnChó rừng bèn gạ chuyện một khi:Muốn được vậy phải làm gì?Đáp rằng: – Công việc khó chi đâu màĐồ rách rưới đi qua cửa ngõThì sủa ran đuổi nó đi xaNgày ngày nịnh hót chủ nhàVẫy đuôi mừng rỡ ai mà chẳng thươngChỉ có vậy bữa thường cơm cháoThịt cùng gà xương xẩu thiếu chiLại còn chủ mến vuốt veChó rừng ưng vậy theo đi nửa đườngChợt nom thấy một khoang cổ chóHỏi khoang gì, thì nó chối khôngHỏi đi hỏi lại kỳ cùngCho ra cái vết trụi lông là gìChó một mực lì lì chẳng nóiCái vặt này, ngài hỏi làm chi?Tái tam hỏi lại hỏi điThì ra vết xích còn ghi rành rành- Chết nỗi! Thế ra anh phải buộc!Muốn chạy rong không được hay sao?Chó rằng: – Buộc mãi đâu nàoHọa là mới xích chẳng bao lâu mà- Dẫu chẳng mấy cũng là phải xíchCái tự do gì thích cho tầy!Thôi thôi, mặc bữa no sayNgàn vàng hồ dễ sánh tày thảnh thơi!Chó rừng chạy riết một thôi…

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *