“Cây Ăn Thịt Người” Trong Huyền Thoại Có Thật Không?

*

Cây Ngãi Ăn Thịt Người Có Thật Không?

Bí truyền luyện ngải ăn thịt

Các pháp sư tin rằng cây ngải được “nuôi” sẽ có linh hồn giống người. Ngải dưới 3 tuổi có tính cách giống trẻ con và cũng có thể cáu gắt, giận dữ, hay phá phách.Không chỉ Tú An mà hầu hết các thầy mo Việt Nam đều truy tìm loài ngải độc được mệnh danh là chúa tể của thế giới ngải. Tuy nhiên, lực lượng kiểm lâm khẳng định ở Việt Nam, cây ngải cứu đã biến mất từ ​​lâu. Nhà ảo thuật không đồng ý với điều này. Họ tin rằng cây ngải vẫn tồn tại trong vườn của một pháp sư hoặc ẩn ở đâu đó trong rừng sâu núi thẳm. Các pháp sư có nhiều lý do để tin vào điều này. Lý do cơ bản nhất là dựa trên … giai thoại.Nuôi ngải cũng giống như nuôi conTheo lời kể của một số người lớn tuổi, loài ngải chúa này trước đây mọc rất nhiều ở vùng rừng Bảy Núi (An Giang) và Tây Nguyên. Khi còn man rợ, ngải cứu chỉ là một loại cây cỏ thông thường. Pháp sư “rước” cây ngải về vườn nhà mình bằng bùa chú, rồi “nuôi” nó sau khi “nuôi”, để cây ngải có linh hồn. Khi một thầy cúng được “nuôi dạy” và “huấn luyện”, cây ngải sẽ có linh hồn bất tử. Cây ngải sẽ theo pháp sư như một vệ sĩ vô hình để bảo vệ.Sau khi pháp sư chết, “linh hồn” của chúa ngải dù có chết xác cũng sẽ lang thang vào rừng sâu để ẩn náu. Nó chờ gặp một pháp sư “định mệnh” để trở về.Chỉ với việc nuôi một cây “Blood Worm”, anh đã chứng tỏ mình là một pháp sư siêu cấp trong thế giới phù thủy. Bởi theo truyền thuyết, kẻ “yếu bóng vía” sẽ không “rìu” về nhà, gây ra cái chết cho mình.Những tài liệu, lời kể “bí mật” viết tay của những pháp sư đang “hành nghề” cho biết, phép thuật của những “trục” ngải rất khó. Khi một “người” được tìm thấy trong rừng, pháp sư phải đợi đến 00:00 giờ trước khi đào.

Đang xem: Đi Tìm Sự Thật Về Ngải… Ăn Thịt Người

*

Thầy mo thắp hương trước, sau đó bốn ngày cúng bái mười phương chư Phật, đồng thời bắt tay để trừ tà, ngăn không cho tà ma nhập vào cây ngải. Trong khi đó, pháp sư thỉnh thoảng phải niệm câu thần chú “Ohm bok chau bon thum xa …”.Sau khi hoàn thành nghi lễ, thầy cúng lấy máu của chính mình rắc hoa để “tẩm bổ” cho cây ngải. Chờ cho cây ngải “xong”, pháp sư dùng một gốc ngải đen (đã được làm bùa và thổi bùa yêu trong nhiều tháng) xung quanh cây ngải, khiến người ta mê mẩn khi ngửi thấy.Khi máu ngải “hỗn loạn” vì bị bỏ bùa, pháp sư mới lấy tay cào nhẹ quanh rễ. Lúc này, pháp sư phải liên tục niệm nhiều thần chú nâng cao để tránh bị hôn mê. Trong quá trình “cuộn ngải”, pháp sư không được phép giữ bất kỳ đồ vật bằng kim loại nào trong người. Nếu không, “kim khắc mộc” sẽ khiến cây ngải chết.Khi làm xong, pháp sư cho ngải vào chậu cùng với một loại đất. Để có loại đất này, ảo thuật gia phải làm những quả táo bếp bằng đất sét để nấu. Sau khi ông táo hoàn thành nhiệm vụ nung trong 3 tháng, pháp sư nghiền thành đất mịn rồi cho vào vại sành để trồng ngải cứu.Khi về nhà, thầy cúng bỏ chậu tiếp tục nuôi hoặc chuyển ngải về vườn nhà. Đất trồng trùn quế phải được giã nhỏ, nấu cơm nát trộn cát, không được lẫn rác, phân chuồng.

*

Trong 7 ngày đầu tiên, cách nhau 1 giờ, pháp sư phải niệm một câu thần chú cho lũ bọ nghe. Cuối ngày thứ 7, vào lúc 0h, ảo thuật gia bắt đầu cho ăn bữa đầu tiên với hỗn hợp máu gà và máu người “nuôi cấy”.Đến 0h ngày thứ 99, nếu ngải vẫn còn sống thì coi như “rìu” ngải đã thành công. Nếu ngải chết sau ngày thứ 99, linh hồn của ngải vẫn sẽ đi theo thầy phù thủy để bảo vệ hoặc tấn công người khác theo lệnh. Tuy nhiên, “sức mạnh” của cây ngải cứu không “mạnh”. Xiao Ai, hơn 3 tuổi, đủ thông minh để trở thành một cao thủ vô hình.Ai càng lớn thì sức học càng mạnh và sức gồng của mình càng cao. Tuổi của cây ngải cứu đã trở thành tiêu chuẩn để đo ma lực của cây ngải cứu. Đối với những người có pháp lực yếu, ngải chỉ có thể sống tối đa là một năm. Pháp sư cấp trung đã nuôi ngải được 3 năm. Một pháp sư quyền năng sẽ nâng ngải đến tuổi của mình.Mang nó về nhà lớn lên là một chuyện, nuôi dưỡng nó để “máu ngải” phát triển mạnh, còn một chuyện nữa là nuôi dưỡng nó để có linh hồn.

Bí truyền luyện ngải ăn thịt 

*

Các pháp sư tin rằng cây ngải được “nuôi” sẽ có linh hồn giống người. Ngải dưới 3 tuổi có tính cách giống trẻ con, cũng sẽ hay cáu giận, lầm lì, hay đùa giỡn, quậy phá và không nghe lời.Để con ngải nghe lời, thầy cúng phải dạy cho nó một câu thần chú mà ông gọi là “luyện ngải”. Ngải khác thì dùng rễ luyện, ngải cứu thì dùng hoa.Trong mỗi đài hoa của cây ngải luôn có những giọt sương trong như sương, gọi là “thủy điện”. Ảo thuật gia đợi trăng tròn để nhặt những giọt nước bằng lọ thủy tinh. Đặt lọ thủy tinh cùng với tú cầu trên bàn thờ tổ tiên dưới ánh nến. Hàng ngày, thầy cúng phải niệm chú trong bình nước.Đến ngày thứ 49, lục bình đã biến thành chất lỏng sền sệt dưới đáy lọ thủy tinh. Lúc này, ảo thuật gia “bẻ răng rết” 49 lần và rắn 49 lần bằng chai nước. “Broken Tooth” là tên được đặt cho nọc độc được chiết xuất từ ​​hai loài động vật. Đặt lọ thuốc có nọc rết và rắn lên bàn thờ, thắp nến và niệm thêm 49 ngày nữa, đặc lại như hắc ín. Pháp sư biến chất độc thành một viên thuốc chữa bệnh dịch tên là Khalamay.Mỗi khi có đám tang, thầy Bagoran đều đến cầu xin, rồi bí mật đặt Haramah vào tay xác chết, hút lấy sinh mệnh của người chết. Sau 5 lần hít thở sinh mệnh, Haramai sẽ bị nhét vào miệng một con rắn độc. Sau khi rắn chết, sư phụ Bakoran mổ bụng rắn, lấy toàn bộ dạ dày chứa haramai, đem phơi nắng, xay thành bột rồi cất vào lọ thủy tinh nhỏ hoặc đổ vào lọ dầu gió.Để thử sức mạnh của cây ngải, một pháp sư đã “nguyền rủa” một con chó. Nếu con chó đã chết hoặc không hề hấn gì, người ta đã luyện ngải để đào huyệt. Thực hành đúng, nạn nhân không thể chết ngay mà phải chết dần dần.Để “nguyền rủa” ai đó, ảo thuật gia chỉ cần nhúng móng tay út vào bột haramai, sau đó buộc phong ấn, và niệm chú. Sự đàn áp có nhiều cái búng tay đối phương. Hồn ngải nghe thấy tiếng lách cách nhập vào đối thủ. Người bị nguyền rủa không chết ngay, mà nôn ra máu, đau nhức tay chân, chướng bụng, sôi sùng sục và chết vì bệnh tật những ngày sau đó. Những người bị “trúng” máu độc của cây ngải phải đến gặp thầy cúng xin lỗi và bái lạy “chiếc rìu” của cây ngải.Để “rìu hóa ngải”, pháp sư phải vẽ bùa trên giấy bằng một loại ngải khác, sau đó đốt thành tro rồi hòa với nước cho người bệnh uống.Nhiều người cao tuổi sống ở Đồng bằng sông Cửu Long đã từng chứng kiến ​​cảnh nạn nhân bị ngộ độc máu ngải, thậm chí có cả những thầy bùa ngải. Họ khẳng định rằng những người có bùa chú có thể tỉnh lại ngay lập tức miễn là uống được bùa chú của tên pháp sư hống hách. Đây là lý do tại sao thuật phù thủy tồn tại cho đến ngày nay.

Bùa ngải, thầy cúng (tạm gọi là bùa ngải) đã xuất hiện trong xã hội ta từ xa xưa và đã trở thành một phần văn hóa tâm linh dân tộc Việt Nam. Sau những đổi thay của thời cuộc, cho đến nay, thuật phù thủy vẫn âm thầm tồn tại trong xã hội hiện đại. Nhiều người vẫn tin rằng thuật phù thủy là một phần không thể thiếu trong sinh tồn.

*

Họ tin rằng phù thủy có thể điều khiển các vị thần hoặc ra lệnh cho linh hồn của người chết tác động đến người sống để xua đuổi mọi bệnh tật và kéo dài tuổi thọ. Họ cũng tin rằng thuật phù thủy có thể biến thực vật (cây ngải) hoặc côn trùng (sâu) thành linh hồn, giống như con người.

Trong những năm qua, các PV theo chủ đề ANTG đã tiếp cận và hòa nhập vào thế giới phép thuật, tìm hiểu về thế giới khác lạ này để khám phá những bí mật của phép thuật.

Vì những lý do tế nhị, trong loạt bài viết này, chúng tôi chỉ đề cập đến một phần nhỏ thế giới ngầm trong thế giới phù thủy. Đó là loài ngải ăn thịt.

Cuộc săn lùng vô vọng

Giữa năm 2012, nghe tin ông Chau Som, vị sư trụ trì chùa Pnom Pi Lơ trên đồi Nam Vỹ, huyện Tri Tôn (An Giang) nuôi cây ngải này, do ông Tư Ân (có lý do), chúng tôi tinh vi chuyển vai. name) ngụ tại Q.Bình Thạnh, TP.HCM, dẫn đường. Tác giả bài viết này là Từ Ân.

Theo truyền thuyết, sư trụ trì của chùa thuộc hệ phái Phật giáo Nam tông-Ba-la-mật. Ngoài đạo đức cao, ông còn là một bậc thầy về bùa chú, thần chú và ngải. Ông đã dùng phép phù thủy để chữa lành bao kiếp nạn vì rắn độc cắn. Có người sùi bọt mép và tim ngừng đập, anh ta niệm chú, đắp ngải cứu lên vết thương, vài phút sau nạn nhân đã có thể tự ngồi dậy và ra về. (?)

Võ sư Từ Ân đã nghĩ ra một kế hoạch táo bạo: đích thân cho rắn độc cắn. 4 người còn lại khiêng vào thiền viện để sư thầy chữa bệnh và quan sát vườn ngải. Khi đã xác định xong tọa độ, nhân lúc Tử An yên ổn, bọn chúng sẽ chọn đêm tối đột nhập vườn ngải. Thầy Từ Ân sẽ dùng phép thuật của mình để “cắt” lại cây ngải.

Khi đến chùa Pnom Pilo, Duẩn và một nhóm bạn của mình rất thất vọng trước cái chết của nhà sư Zhou Song. Zhou Jinsha, một nhà sư lớn nhất ở tuổi 25, kể rằng trước đây, ông nội của ông (nhà sư Zhou Song) đã “nuôi” một khu vườn máu ngải trong một hang động bí mật giữa rừng Pnom. Gối nhà ở công cộng. Nó là loài ngải độc ác nên ông bà nội đã không dạy những bí quyết nuôi dạy và rèn luyện con cái. Anh chỉ dạy bí quyết chữa rắn cắn bằng ngải cứu. Anh mang theo vị trí bí mật của vườn ngải khi chết.

Tú An và một nhóm bạn đã mất 2 ngày leo núi tìm kiếm người dân địa phương nhưng vô ích.

Trong Lãnh địa phù thủy phương Nam, Tử Ân khá nổi tiếng. Ông sinh năm 1940 tại Trảng Bàng. Năm 1960, Tuấn về Pingcheng (chùa Tông) nhận thầy của huyền thoại phù thủy Bakowland. Ba Cao Lãnh tên thật là Lê Văn Khẩn.

Năm 1963, Từ Ân bị chế độ cũ bắt đi lính. Khi chia tay, võ sư Ba Cao Lan đưa cho Duẩn sợi dây chuyền có hình răng lợn dát bạc đã được “yểm bùa” để tránh đạn. Năm 1965, khi kết thúc trận đánh với du kích Guchi, ông Tuấn phát hiện mình bị thương ở ngực. Nhìn xuống, tôi thấy chiếc rương đã bị xé toạc, lá bùa không còn, nhưng trên da vẫn còn in vết bầm hình răng lợn. Tử An suy đoán rằng một viên đạn đã trúng của Răng Lợn và găm vào ngực anh ta.

Không thể nhắm mắt, Tuấn đào thoát và trở về Caolan để tiếp tục việc học phù thủy. Nhờ có phép thuật phù thủy, Từ Ân đã sử dụng phép thuật “ẩn thân” để thoát khỏi nhiều cuộc truy đuổi của bọn hiến binh chế độ cũ cho đến khi đất nước được thống nhất. Bằng cách trốn tránh sự ràng buộc, Duane đã học được tất cả các bài học của Master Bachaulan.

Năm 1989, võ sư Ba Cao Lan qua đời, cụ Dư Ân trở lại Sài Gòn ở tuổi 99 để kiếm sống. Ở một góc của ngôi chùa tương tự, sự nổi tiếng của Sư Bagaolan đã tạo thành một giai thoại dân gian ly kỳ còn tồn tại cho đến ngày nay. Du An kể rằng khi còn sống, võ sư Ba Caolan có cất giữ một vườn ngải có tên là “Tướng quân huyết ngải thần độc”.

Chỉ riêng Ba Cao Lãnh và Tư An mới được vào vườn ngải. Mỗi lần vào vườn ngải, anh Tuấn phải niệm chú để phòng thân. Võ sư Ba Cao Lãnh tin rằng những ai yếu pháp thuật sẽ bị sâu bọ ăn thịt khi đến gần, dần dần gây lở loét cho đến chết.

Thức ăn của Wormwood là thịt gà và … máu

Việc chăm sóc vườn ngải này quả là một kỳ công. Ngoài việc xây tường thấp bằng các lá bùa để cách ly ngải với môi trường bên ngoài, vào mỗi buổi trưa và trưa hàng đêm, gia chủ dùng “nước đêm” cho ngải vào miệng và phun sương để “tắm” cho ngải. . Để lấy được nước đêm, Tuấn đã dùng một chiếc phên, rải khắp bốn góc trời đêm.

Dán một chiếc đinh vào giữa miếng vải để tạo chỗ lõm. Đầu đinh hướng vào miệng chai đặt dưới miếng vải. Sương xuyên qua vải vào nước và chảy vào chỗ trũng qua các đinh rơi vào chai. Một phần sương sa hòa với 10 phần nước mưa tạo thành nước tắm ngải cứu. Để có đủ nước “tắm” cho ngải quanh năm, Sư phụ đặc biệt dùng một chiếc vại lớn để đựng nước mưa.

Xem thêm: 216 Tác Phẩm Cây Cảnh, Bonsai Đẹp Nhất Việt Nam Tháng 5, Giới Thiệu Tác Phẩm Bonsai Mới Việt Nam Tháng 5

Sau mỗi lần “tắm”, dùng ngải cứu để “ủ” hương và “nghe” câu thần chú.

Ngải chỉ được cho ăn hai lần trong năm vào ngày Lễ xá tội vong nhân, rằm tháng bảy âm lịch và đêm giao thừa đầu tiên. Thức ăn của Wormwood là … một con gà trống hoặc trứng đã được thiến.

Chính Tử Ân là người được sư phụ giao nhiệm vụ cho ngải ăn. Gà phải được rửa thật sạch trước khi cho trùn quế ăn, lông phải khô mới được đưa vào vườn trùn quế.

Đến tận hôm nay, Tử Ân vẫn nổi da gà khi nghĩ đến chuyện ngải ăn thịt gà.

Những chú gà con được thả về vườn ngải cứu đang thong dong kiếm ăn. Ngải tiên sinh ôn nhu như cỏ, chợt rùng mình một cái, như đang ngủ say. Những cành cây sát đất nhanh chóng ngoạm lấy chân gà và không ngừng duỗi thẳng. Mỗi khi gà vùng vẫy, cây ngải cứu sẽ giật nảy mình và kéo căng cành cho gà chặt hơn. Sau khoảng 1 phút, cả con gà bị quấn chặt dưới đất và bị siết cổ đến mức câm nín.

*

Đến thời điểm này, gần như toàn bộ vườn ngải đã cho gà ăn. Những sợi lông dài ướt sũng lòi ra dính vào da gà. Sau vài ngày, con gà chỉ còn lại lông và xương. Lâu lâu, Tử Ân nhìn thấy một con chuột xui xẻo chết trong vườn ngải.

Quả trứng được ném vào, cây ngải cứu xông lên quấn lấy. Sau một vài ngày, vỏ vẫn còn nguyên vẹn, nhưng lòng đỏ đã biến mất.

Khi ra lệnh cho ngải cứu thực hiện “nhiệm vụ” tế lễ, sư phụ hoặc Từ Ân phải thưởng máu cho ngải cứu. Sư phụ và Tử Âm lấy dao lấy máu của mình vào bát và rắc lên cây ngải cứu. Lao đi lấy máu cũng ngây ngẩn cả người. Tóc ngải véo đầu bọn họ giọt máu, thích thú.

Theo mô tả của anh Tú An, cây ngải độc cao đến nửa mét, hầu như không có lá, chỉ có hoa và cành. Trên cánh hoa có nhiều lông đỏ như máu. Một giọt nước long lanh nơi đầu từng sợi tóc. Đặc biệt, cây ngải cứu khi ăn no, khi đói, cây ngải cứu vươn đài hoa và phát tán khắp nơi. Ban ngày hoa có mùi thơm nhưng ban đêm tỏa ra mùi hôi thối khó chịu.

Thịt người cũng là loại phổ biến nhất …

Vào một đêm đầu năm 1974, Tuấn đi theo Sư phụ và dẫn đầu một đội sư tử múa từ nhà này sang nhà khác để kiếm tiền lì xì. Thầy trò về nhà sau khi múa may đến nửa đêm. Khi đến nhà thầy Ba Cao Lãnh phát hiện có dấu hiệu kẻ trộm đột nhập. Dù tên trộm không mất đồ đạc gì giá trị nhưng vẫn giậm chân, dập nát vài cây ngải khiến chủ nhân phải khóc thét. Sau khi sư phụ khóc xong, anh ta đốt hương, niệm chú và cưỡng bức dùng cây ngải để “nói chuyện”. Sư phụ cho rằng, ngải báo với tên trộm rằng sáng mai sẽ đến xin lỗi.

Quả nhiên sáng hôm sau, tên trộm đã vác ​​xác anh quỳ xuống nhận tội và cầu xin sư phụ Bachoran cứu giúp. Chân của tên trộm đầy rệp và những vết phồng rộp trông giống như ghẻ. Thầy Ba Cao Lãnh cho biết kẻ trộm đã bị “ăn thịt”. Nếu anh ta không làm phép “con sâu tử thần”, anh ta sẽ chết trong ba ngày. Tên trộm giật mình khóc như mưa.

Sư phụ Bagoran ra lệnh cho tên trộm mua 7 con gà trống thiến, 7 quả trứng vịt, 7 bó gạo nếp, 7 chai rượu trắng, 7 bó hương và 7000 đồng để cúng thần Aizu, hắn sẽ đày ải ngải.

Hôm sau, khi trộm mang quà đến, anh Tuấn phát hiện bị ngải cứu khắp người, các mụn nước đã biến thành mủ. Sư phụ Bakoran bắt tên trộm cởi bỏ quần áo và khỏa thân cúi đầu trên bàn thờ tổ tiên trong hơn 3 giờ đồng hồ, đồng thời liên tục niệm chú và thủ ấn. Kết thúc buổi lễ, thầy Bagoran nhai miếng ngải cứu khô đã “luyện” trong miệng và nhấp một ngụm rượu trắng. Anh ta phun rượu vào người tên trộm bằng cây ngải cứu.

Sau 7 ngày hy sinh liên tục, cuối cùng tên trộm cũng bình phục. Sau đó, tên trộm xin Sư phụ Ba Caolan cho mình theo học. Võ sư Ba Cao Lãnh phân công đệ tử mới về Từ Ân trực tiếp truyền dạy. Tên trộm chỉ chịu khó học một vài phép thuật để chữa bong gân và sửa khớp, rồi bỏ học và trốn đến Tây Ninh. Tên trộm tên là Nam Phố (đã đổi tên), hiện hắn cũng là một thầy cúng ở ẩn tại huyện Tân Biên, Tây Ninh.

Cho đến ngày nay, ông Năm Phổ và bà Tư An vẫn thường xuyên liên lạc.

Ngay tại thời điểm viết bài, chúng tôi đã liên hệ với Nam Phố để xác minh tính xác thực của câu chuyện.

Ngày thầy Ba Caolan mất, vườn ngải khô héo, dù đã cố gắng chăm sóc hết sức nhưng anh Tuấn đành bó tay nhìn cây ngải chết.

Tự Ân cảm thấy mình không đủ tư cách để nuôi trùn quế nên đã bỏ đi. Bây giờ, sau nhiều năm tu luyện, Tử Ân đã đọc thuộc lòng tất cả các phép thuật, có thể rút ra các phép thuật với tốc độ cực nhanh, và thông thạo các phong ấn môn phái, nhưng vẫn chưa luyện được một bảo vật cho riêng mình. Trong thế giới ma thuật, để có được danh tiếng cao nhất, một pháp sư cần phải sở hữu một trong hai bảo vật hàng đầu. Đó là: thiên nữ hay cây ngải cứu độc huyết.

Xem thêm:

Một nữ thần tu luyện cả giết người và luật hình sự, trước khi tu luyện thành công bảo vật bất khả chiến bại này, không một pháp sư nào chịu nhận án tử hình. Vì vậy, không chỉ Từ Ân, tất cả pháp sư đều mơ ước được sở hữu một cây độc dược, một bảo bối tu luyện. Một ảo thuật gia từng ra giá hàng trăm triệu đồng mua cây ngải đỏ để “săn” người dân về trồng và khiến truyền thuyết về loài cây này càng thêm mùi… máu.

Sự thật về câu chuyện cây ngải đầu độc tướng quân, chúng tôi sẽ trở lại vào kỳ sau

Hình ảnh Cây Ngãi Ăn Thịt Người 

*

*

Chặt Cây Ngải Ăn Thịt Người

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *