Cảm nghĩ về nụ cười của mẹ Văn lớp 7

Viết văn lớp 7 cảm nghĩ về nụ cười của mẹ. Bài văn độc quyền trên unsw do tác giả biên soạn. Mong rằng với bài văn này sẽ có ích với học sinh và giáo viên.

Đang xem: Cảm nghĩ về nụ cười của mẹ văn lớp 7

*

Cảm nghĩ về nụ cười của mẹ

“Mẹ là vòng tay ấm ôm con qua những ngày đông. Mẹ là dòng sông để con tắm mát trưa hè Mẹ là rặng tre che bóng con đi học về Mẹ là bờ đê để con vui với cánh diều”.

Bạn đang xem: Cảm nghĩ về nụ cười của mẹ Văn lớp 7

Những câu hát về tình mẹ vang lên như một khúc tráng ca ca ngợi tình yêu thương vô bờ dạt dào biển rộng của mẹ. Không ai có thể thay thế vị trí của mẹ trong trái tim tôi. Mẹ đã có công sinh thành, nuôi dưỡng, dạy dỗ, yêu thương, chia sẻ. Mẹ luôn là bờ vai vững chắc để tôi sà vào thút thít mỗi khi gặp chuyện buồn, nở nụ cười thật dịu dàng khi tôi gặt hái được thành tựu.

Tình yêu của mẹ dành cho chúng tôi đến từ những điều giản dị bé mọn thường ngày nhất, từ món canh cá lóc chua chua ngọt ngọt, đến từng cái áo chiếc quần được giặt giũ thơm tho xếp ngay ngắn phẳng phiu, cả cái dáng vẻ cần cù chịu thương chịu khó chắt chiu từng đồng bạc lẻ cho anh em tôi có tiền ăn quà vặt để được bằng bạn bằng bè,… Tôi yêu tất cả những điều bình dị đó, ghi nhớ và khắc sâu trong tim sự hi sinh thầm lặng của mẹ. Nhưng điều mà tôi yêu và trân quý hơn tất cả, chính là nụ cười rạng rỡ hạnh phúc của mẹ.

Nụ cười của mẹ như một liều thuốc thần kì diệu hóa giải tất cả những vết thương lòng mỗi khi tôi vấp ngã, thất bại. Nụ cười ấy có sức mạnh làm tan chảy bao nhiêu muộn phiền , lo âu, buồn bực của đối phương, và truyền thêm động lực, niềm tin, hi vọng cho những điều tốt đẹp phía trước. Và nụ cười ấy đã luôn sát cánh bên tôi trên chặng đường khôn lớn trưởng thành. Bắt đầu từ khoảnh khắc tôi chào đời bằng tiếng khóc oe oe, Người đã nở những nụ cười hạnh phúc yêu thương hòa cùng những giọt nước mắt biết ơn cảm tạ trời đất. Rồi đến khi tôi bỡ ngỡ bước chân vào lớp 1, tôi lo lắng và sợ hãi núp bóng túm váy đằng sau của mẹ không muốn rời xa vòng tay. Lúc đó, mẹ đã quay lại và trao cho tôi nụ cười khích lệ, mẹ bảo: “ Con hãy mạnh dạn bước vào lớp, nới đó có thầy cô, bạn bè và cả thế giới mới đang đón đợi con , mẹ luôn ở bên con”. Hay những ngày tháng miệt mài đèn sách thức khuya ôn thi học sinh giỏi cấp thành phố, cấp tỉnh, mẹ nhẹ nhàng từ tốn vỗ vào vai tôi và nở nụ cười động viên tinh thần. Tôi còn nhớ như in nụ cười rạng rỡ tràn đầy tự hào và mãn nguyện của mẹ khi tôi giành được giải Nhất trong cuộc thi múa ba lê cấp tỉnh, khoảnh khắc lên nhận tấm huy chương danh giá tôi cảm nhận hơn ai hết tình thương vô bờ bến của mẹ. Nụ cười ấy đã trở thành ngọn đèn và động lực mỗi ngày để tôi cố gắng hơn, nỗ lực hơn, phấn đấu hơn ngày hôm qua, để không phụ lòng mong mỏi của mẹ đã dành cho tôi.

Xem thêm: Chữa Hói Đầu Ở Nam Giới – Các Phương Pháp Điều Trị Hói Đầu Ở Nam Giới

Nụ cười của mẹ đẹp tỏa sáng hơn bất kì thứ ánh sáng màu nhiệm nào, bởi vì nó chan chứa tình thương và sự kì vọng, sự ngọt ngào êm dịu như dòng nước mát mùa hạ giữa trời nắng oi bức. Nhưng tôi cũng hối hận và buồn thật nhiều, bởi vì đã có những lúc, vì sự bướng bỉnh ương ngạnh của tuổi mới lớn mà tôi làm mẹ buồn. Tôi còn nhớ năm lớp 6, vì quá bỡ ngỡ với chương trình học của bậc trung học cơ sở cộng với áp lực về điểm số, nên trong một lần kiểm tra, tôi đã liều mở tài liệu ra trong phòng thi và bị giám thị phát hiện. Kết quả là tôi bị đình chỉ thi và nhà trường gọi phụ huynh lên để gặp mặt. Đến tận bây giờ, tôi vẫn không thể quên được ánh mắt thất vọng não nề buồn sầu ngày hôm đấy của mẹ, mẹ chỉ im lặng xin lỗi giáo viên, và lẳng lặng ra về không nói câu nào với tôi. Trong khoảnh khắc ấy, tôi nhận ra mình đã phạm lỗi quá lớn, không chỉ là bài kiểm tra, hơn thế, chính là đánh cắp nụ cười thường trực trên đôi môi rạng rỡ của mẹ. Từ đó trở về sau, tôi luôn tự hứa với bản thân không được phép làm ưu buồn vương trên gương mặt của mẹ.Bởi vì khi thiếu vắng nụ cười ấy, cuộc sống của gia đình tôi như thiếu đi ánh mặt trời vậy. Mẹ là người vui vẻ, hoạt náo, luôn quan tâm chăm sóc bố con tôi từng chút một, là người truyền năng lượng cho cả nhà và là nguồn sống không thể thiếu trong trái tim của tôi.

Tôi thấy thật may mắn vì được sinh ra trên cõi đời. Càng biết ơn ông trời vì đã cho tôi có mẹ. Mẹ tôi chỉ là một người phụ nữ bình thường như bao người khác, mẹ cũng phải lặn lội vất vả kiếm sống từng ngày phụ bố nuôi ba chị em tôi khôn lớn trưởng thành, bao nếp nhăn đã hằn in trên gương mặt nhỏ nhắn cùng bờ vai gầy gầy xương xương vì mưu sinh cơm áo gạo tiền. Thế nhưng, qua bao năm tháng, nụ cười của mẹ vẫn luôn đẹp và rạng rỡ như ngày nào. Nụ cười đã sưởi ấm trái tim và nuôi dưỡng nên tâm hồn tôi biết yêu thương chia sẻ khó khăn giúp đỡ người khác. Cho tôi niềm tin, hi vọng về những điều tốt đẹp trong cuộc sống. Tôi nhớ đến câu hát:

“ Con dù lớn vẫn là con của mẹ

Đi hết đời lòng mẹ vẫn theo con”

Ôi nụ cười của mẹ thật quý giá và thiêng liêng biết bao. Nụ cười ấy là hành trang không thể thiếu trên bước đường trưởng thành của mỗi người. Con luôn ghi nhớ nụ cười ấy làm động lực phấn đấu trong cuộc sống, điểm tựa cho những chông gai phía trước.Tôi tự hứa sẽ chăm ngoan, học giỏi, có hiếu để không phụ lòng công ơn cha mẹ.

Để lại ý kiến về bài văn cảm nghĩ về nụ cười của mẹ. Những ý kiến đóng góp của các bạn sẽ giúp bài văn hoàn thiện hơn.

Xem thêm: Tiểu Sử Minh Hà Vợ Lý Hải – Minh Hà Vợ Lý Hải Bao Nhiêu Tuổi

Đăng bởi: THPT Sóc Trăng

Chuyên mục: Giáo dục

Bản quyền bài viết thuộc trường trung học phổ thông Sóc Trăng. Mọi hành vi sao chép đều là gian lận.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *