Anh còn cơ hội không em! tại sao chúng ta còn yêu lại không cho nhau cơ hội tiến bước phải chăng là cái tôi của bạn quá lớn hay chỉ vì đối phương không phải là sự lựa chọn duy nhất

*

ANH CÒN CƠ HỘI KHÔNG EM?

Em không xinh đẹp mỹ miều, nhưng ít nhất đèo em ra đường không phải xấu hổ với chúng bạn. Em cũng không có ưu điểm gì nổi trội, em chỉ đơn giản là rất bình thường, không quần này áo nọ, không đòi hỏi ở tôi bất kỳ điều gì, em nói rằng chỉ cần anh yêu em thật lòng là được…

Thú thật là điều đó đối với tôi khó quá. Thà em đòi hỏi những thứ vật chất ấy, tôi sẽ cho em không thiếu thứ gì, còn yêu em lâu dài, thật sự tôi chưa nghĩ tới. Tôi không lăng nhăng, tôi không bắt cá, vì sao tôi quen em ư? Vì tôi cô đơn, tôi cần một người bạn gái, vì… một chút vụ lợi đàn ông. Tôi có khốn nạn lắm không?

Từ ngày có em, cuộc sống tôi vẫn thế, có khác chăng là em hay lèo nhèo nhắc nhở đủ điều. Phiền chết được. Tôi là thằng con nít sao? Tôi tự biết phải làm gì. Em cứ loăn xoăn làm mọi chuyện như nghiêm trọng lắm. Càng ngày tôi thấy khó chịu khi có sự hiện diện của em. Phai out thôi…

Em khóc… Con gái mà, sẽ qua mau thôi. Thà đau khổ một lần còn hơn sau này đau khổ kéo dài. Để em biết tôi không yêu em chắc em sẽ chết mất. Nên tôi nói rằng hãy tạm xa nhau một thời gian.

Đang xem: Nếu Vẫn Còn Yêu… Sao Không Cho Nhau Cơ Hội Bước Tiếp

Chắc em hiểu ý tôi, em biến mất tăm không để lại dấu vết, như hạt mưa thấm sâu xuống nền xi măng bỏng rát. Có đôi lần em nhắn tin, tôi không quan tâm, biến mất được thì biến luôn cho tôi nhờ.

Một ngày mưa tầm tã, trời chưa tối mà ngỡ đâu đã đêm mất rồi. Tôi vẫn chơi game trên chiếc ban quen thuộc.

– Anh! Lớn rồi mà cứ mê mẩn game, cũng phải bật đèn lên chứ.

– Thid em bật lên giúp anh với, anh đang chiến máu quá!

Sau đó vẫn là bóng tối bao trùm. Tôi mớ sao?

Một buổi tối bù khú với bạn bè, trở về căn nhà thân yêu, nào là scandal sau cuộc vui đến mật xanh, hạnh phúc nhất là sự tĩnh lặng không ai quấy rầy. Vứt bộ đồ vô góc phòng xong ườn ra giường, thoải mái quá… Mở máy lạnh lên cái đã, lành lạnh ngủ mới ngon. Mền đâu? Nửa đêm rét lắm.

– Anh ngủ đi, có em đắp chăn cho anh mà!

– Ừhm!

Sáng ra cảm thật. Sao thế nhỉ? Thần kinh mất rồi!Tối qua tôi rõ ràng thấy em đến bên, ngồi đó nhìn tôi rất lâu. Tôi say bí tỉ nên không thắc mắc sao em vào nhà được. Rồi tôi ngủ sau nụ cười nhỏ xinh ấy…

Tôi đi tìm em nhưng không gặp, cũng chẳng có cách nào liên lạc đuợc với em. Tôi muốn được đối diện với em và hỏi em rằng: Có phải tôi đã yêu em? Hãy cho tôi sửa sai, tôi sẽ trao cho em tất cả con tim này không đắn đo suy nghĩ. Không có em cuộc sống của tôi vô nghĩa quá…

Hôm nay trời cũng mưa hối hả, tôi đã không còn chiến game. Đã lâu rồi tôi không thấy tin nhắn từ em, chắc em giận tôi nên thôi không gửi nữa. Em có quên tôi rồi không?

Anh có còn cơ hội để quay về bên em nữa không?

Thật khó để bắt đầu kể cho một ai đó nghe về câu chuyện tình yêu giữa hai chúng ta. Anh và em yêu nhau kể từ giây phút nào, nhớ nhau ra sao và bắt đầu rạn vỡ như thế nào… thật sự rất khó để kể đấy em ạ. Nhưng anh chỉ biết một điều rằng những lúc có em bên cạnh là khoảng thời gian ngọt ngào nhất anh từng trải qua, và khoảng thời gian bây giờ – những ngày xa em với anh thật sự bức bối, buồn tẻ và chán chường.

Anh không phải là một kẻ ngốc đến nỗi không biết về lý do vì sao em ra đi, vì không ai khác – là chính anh đã để em ra đi bằng sự dửng dưng, vô tâm của mình.

Em biết không, lúc đó anh đã nghĩ rằng anh quá bận rộn với công việc, chuyện học hành và những kế hoạch của riêng mình, anh không thể từng ngày bên em, không thể luôn có mặt mỗi khi em cần. Anh xót xa cho tuổi thanh xuân vốn vô cùng ngắn ngủi của đời người con gái mà không nỡ để em phải chờ đợi. Và anh tự tin với suy nghĩ bản thân đã sống tốt trong suốt hai mươi mấy năm qua mà không yêu một ai, chắc anh rồi cũng sẽ ổn thôi nếu cứ thế để em ra đi.

Nhưng em biết không, có chuẩn bị sẵn tinh thần vạn lần trước khi đưa ra quyết định chia tay, anh cũng chẳng thể ngờ mình sẽ đau đớn, hụt hẫng và cảm thấy sai lầm như lúc này đây.

Những ngày sau chia tay, anh vẫn đều đặn vào trang cá nhân của em, lặng lẽ đọc từng dòng status buồn đến thê lương mà chẳng dám để lại một dòng comment. Anh biết em trách anh vô tâm, vô tình, chia tay chỉ mình em đau đớn… Nhưng cô gái ạ, em nào đâu có biết rằng anh đau lắm mà phải cắn răng chịu đựng, biết bao lần anh cố nén lại để không gửi đi một dòng tin nhắn nói rằng anh nhớ em biết bao nhiêu.

Là bởi vì anh cố chấp, là bởi vì anh nghĩ chuyện tình yêu cũng có thể dùng lý trí để điều khiển, nhưng hóa ra anh đã sai, sai thật rồi em ạ.

Chỉ có điều đến lúc anh nhận ra em quan trọng đến như thế nào thì cũng là khi cô gái yếu đuối của anh dường như đã vượt qua được những cảm xúc đớn đau của đổ vỡ, và anh nhìn thấy em ‘sống lại’, tươi vui hơn, trẻ trung hơn.

Xem thêm: Cập Nhật Giá Xe Yamaha Exciter 150 2022 Mới Nhất 01/2022 Đầy Đủ Các Phiên Bản

Em vốn là cô gái xinh đẹp, và càng xa anh hình như em lại càng rạng rỡ, nụ cười em vào ngày hai ta chạm mặt sao mà tươi đến thế và sao mà khiến lòng anh nhói đau đến thế. Nụ cười ấy thoải mái đến nỗi làm trái tim anh nghẹn lại với suy nghĩ rằng hình như trong em anh không còn là người đặc biệt nữa, đơn thuần chỉ như một người bạn.

Và anh hiểu em đã chuẩn bị cho một sự bắt đầu và những mối quan hệ mới, nhưng anh thì không em ạ. Anh dằn vặt với hai từ ‘định mệnh’ mà em từng nói ngày chúng ta yêu nhau có thực sự tồn tại không, hay nó cũng đã ‘chết yểu’ và được em thêu dệt lại bằng một sợi dây tơ duyên mới?

Một lần thôi, có thể trả lời rằng anh có còn cơ hội để quay lại nữa không em? Anh muốn được sửa sai, muốn được bên em mỗi ngày và muốn trở thành bờ vai để em dựa vào những lúc chông chênh hay yếu lòng, có còn kịp nữa không em?

Tham khảo thêm nhiều bài viết tại blog tâm sự

Chỉ cần một phút buông tay ta lạc nhau cả đời

Yêu đơn phương người cũ cảm giác chắc sẽ buồn

Em ganh tị với người yêu cũ của Anh

Chấp nhận buông tay rồi sau này đừng hối tiếc

Đằng sau cuộc tình tan vỡ là một trái tim vô vàn mảng vỡ

Chinh phục lại người cũ: Liệu em có còn cơ hội?

Nghĩ về những ngày hạnh phúc đã qua, em vẫn chưa tin mọi chuyện thế là hết. Mới đây thôi, chúng em vẫn tay trong tay cùng đi xem bắn pháo hoa, đi chùa hái lộc đầu năm, cùng lang thang trên các con đường đầy bụi rồi cuối cùng vẫn dừng chân bên quán cà phê quen thuộc – nơi lần đầu 2 đứa hẹn nhau. Chàng vẫn đến chúc Tết nhà em, và dù rất mệt vẫn không ngần ngại chở em đi đám giỗ ba của một người bạn. Những cuộc gọi, những tin nhắn nồng nàn…, tất cả chỉ mới đây thôi.

Chỉ 2 tuần sau Tết, chàng bảo em “Anh chán quá, không thấy thiết tha với bất cứ điều gì cả, giờ anh chẳng có cảm giác gì cả… Bây giờ chia tay có lẽ sẽ tốt cho cả hai”, chàng khẳng định là chàng không có ai khác ngoài em, đồng thời em cũng được biết chàng vừa từ chối lời tỏ tình của một cô bé khác…

2 tuần kế tiếp, chúng em hầu như không liên lạc với nhau, sinh nhật chàng – em đến tặng quà rồi về. Em ngỏ ý với chàng rằng nếu chàng vẫn còn một chút tình cảm với em thì cùng em cố gắng, làm mới lại tình cảm và chàng từ chối vì không có tâm trạng thì dù có cố gắng cũng khó mà tốt lên được.

Ngày hôm qua, em đồng ý lời chia tay của chàng – không có nước mắt, không lời cầu xin, không một lần níu kéo, không dằn vặt, không chỉ trích, không gì cả… nhưng điều này đã làm trái tim em tan nát, thất tình đúng là một cảm giác vô cùng khó chịu và nặng nề.

Em sợ cảm giác một mình gậm nhắm nỗi buồn, em huy động tất cả các mối quan hệ bạn bè, cùng nhau đi cà phê ăn uống, và thông báo với chúng rằng “Tao thất tình rồi” mà miệng vẫn cười phớ lớ…

Thời gian này em sẽ tự nuông chiều bản thân, trích tiền tiết kiệm đi may mấy chiếc váy mới, nhuộm một màu tóc mới, thay cái kính mới, cố gắng luyện tập ăn uống để tăng cân, cuối tuần không đi học em sẽ mang máy ảnh chạy đi đâu đó xa xa… Một kế hoạch để vượt qua thất tình, và em tin rằng nó sẽ hiệu quả.

Em biết chàng vẫn thường vào facebook của em và chàng vẫn chỉ sẽ thấy những dòng trạng thái tươi vui, những bình luận hóm hỉnh.

Liệu rằng có cái gọi là “một sớm mai thức dậy bỗng dưng cạn tình” không nhỉ ? Và em còn có cơ hội nào để chinh phục lại chàng không ?

Anh Xin Lỗi, Cho anh 1 cơ hội được không

Có thể với anh mọi thứ đều biến đổi nhưng tình yêu dành cho em thì luôn là bất biến… Đã có những lúc anh ngồi thật lâu, thật lâu để tìm ra lý do để quên em, nhưng tìm hoài không ra, thậm chí đã có lúc anh tự nhủ rằng quên em đi được ngày nào hay ngày ấy, phút nào hay phút ấy, giây nào hay giây ấy cũng được, chỉ cần không nghĩ về em nữa thôi. Rồi anh lại bật cười, khó thật em ạ!

Em à, lại là anh đây…

Cũng đã lâu rồi anh lại mới thủ thỉ với em thế này, em nhỉ. Cũng gần 2 tháng rồi kể từ ngày chúng ta chính thức xa nhau, không biết em có thỉnh thoảng nhớ về anh không? Anh chỉ dám nói “thỉnh thoảng” vì anh biết lý do tại sao chúng mình xa nhau. Còn anh, anh vẫn cứ vậy, vẫn ngông nghênh cái thói quen vốn có của mình, vẫn nghe nhạc ngẩn ngơ rồi thỉnh thoảng hát vài câu mà anh thuộc, chỉ có điều anh nhớ về em nhiều hơn.

Người ta nói xa nhau rồi, cứ bỏ qua mọi thứ, vứt hết những thứ đã từng tặng cho nhau, thời gian rồi cũng xóa nhòa đi nỗi đau quằn quại. Nhưng em đâu có biết rằng với anh, những thứ ta dành cho nhau đâu phải là những thứ có hiện hữu. Với anh, tình yêu dành cho em là những đoạn đường ta hay cùng nhau đi …

Anh có thể chối bỏ mọi thứ, chối bỏ tất cả bằng những lời nói của chính mình, nhưng nỗi nhớ em có bao giờ nguội tắt. Có những ngày nhớ em đến quay quắt, đi đâu cũng vậy, nhìn đâu cũng chỉ thấy bóng em, thấy chúng ta của những ngày xưa ấy cười đùa, giận dỗi, đến của những việc thân thuộc như từng hơi thở cũng làm anh nhớ tới em thì em bảo anh phải làm sao? Và đó cũng là lý do anh hay mất ngủ. Anh lại thức khuya hơn, ngập lặn trong những con số và phép tính nhiều hơn.

Đã có những lúc anh ngồi thật lâu, thật lâu để tìm ra lý do để quên em, nhưng tìm hoài không ra, thậm chí đã có lúc anh tự nhủ rằng quên em đi được ngày nào hay ngày ấy, phút nào hay phút ấy, giây nào hay giây ấy cũng được, chỉ cần không nghĩ về em nữa thôi. Rồi anh lại bật cười, khó thật em ạ!

Có thể em trách anh “Có không giữ, mất đừng tìm” anh cũng chẳng biết nói gì cả. Từ ngày ấy, chưa một phút nào anh thôi đổ lỗi cho chính bản thân mình, thôi đổ lỗi cho bản thân mình vì những chuyện gây ra cho em . Anh biết em yêu anh , thương anh rất nhiều, khóc vì anh cũng rất nhiều, nhưng giờ anh chỉ mong em tha thứ cho anh, anh xin lỗi…

Có những thứ tình cảm không thể cất nên được thành lời, vì chẳng có từ ngữ nào có thể diễn tả được điều ấy, và điều đáng tiếc nhất là anh đã quá ngu ngốc không nhận ra sớm hơn, để đến khi mất em rồi anh mới nhận ra được và chẳng còn cơ hội dành nó cho em mà chỉ còn dành lại cho nỗi nhớ. Anh chẳng thể nào hiểu hết nổi em, cho đến giờ vẫn vậy. Em luôn là một bí ẩn mà anh luôn muốn hiểu hơn, quan tâm hơn, anh ngốc nghếch lắm nên hay cho anh thêm chút thời gian nữa, lại gần em hơn nữa, nắm bàn tay em chặt hơn thêm một lần nữa, chịu không?

Anh còn nợ em nhiều thứ quá, nợ em nhiều hơn những lời cảm ơn anh đã từng nói, nợ em nhiều hơn những lời xin lỗi mà anh đã dằn lòng, và nợ em nhiều hơn cả một lời hứa hẹn. Anh biết giờ đây anh chẳng có cái gì để giữ em lại, chẳng có cái gì để hứa với em cả vì anh đâu có quen hứa xuông, anh chỉ biết im lặng nhiều hơn, cố gắng nhiều hơn để đợi đến cái ngày anh có thể tự tin đứng trước mặt em mà dõng dạc một điều ” Cho anh một cơ hội nữa được không”. Anh có thể không phải là người đàn ông đầu tiên của em, nhưng anh sẽ cố gắng và hi vọng rằng, anh sẽ là người đàn ông cuối cùng bước đi trên đường đời cùng em.

Nếu vẫn còn yêu… sao không cho nhau cơ hội?

Nếu quá khứ chúng ta yêu nhau sâu đậm,… thì hiện tại ta đã từng yêu….. Tương lai sẽ càng yêu hơn thế nữa….. Cứ chọn khi cuộc sống còn cho ta cơ hội… phải không anh?

Em nghe người ta vẫn thường bảo: Trái Đất tròn….Vì Trái Đất tròn nên chúng ta lại sẽ gặp nhau… phải không anh?

Giá như có một điều ước.. thì em sẽ ước mình không như bây giờ…… Có đôi lúc em thoáng chốc giận hờn,… Có đôi khi anh vô tình thổn thức….. Cũng sẽ có những lần, ta ngoảnh mặt giận nhau…. Và hiện tại, ta lại muốn chia tay…

Hàng vạn cảm xúc của tình yêu đôi khi làm ta mệt mỏi, chúng ta không còn tha thiết như ngày đầu,….chợt cảm thấy..lười yêu….Cuộc sống này thì quá ngắn ngủi, hạnh phúc biết bao khi ta yêu… và được yêu…Mà cả hai vẫn còn yêu thì sao không thử? Cho nhau cơ hội là cho chính bản thân mình một vị ngọt của niềm tin…

Em vẫn còn nhớ anh từng nói, “nếu là của nhau thì nhất định là của nhau”… em tin điều đó….em tin vào tình yêu của em dành cho anh….tin vào những gì ta đã trải qua…

Nếu quá khứ chúng ta yêu nhau sâu đậm,… thì hiện tại ta đã từng yêu…..

Xem thêm: Khảo Sát Chính Thức Trường Thpt Nguyễn Hiền Đà Nẵng, Trường Thpt Nguyễn Hiền

Tương lai sẽ càng yêu hơn thế nữa…..

Cứ chọn khi cuộc sống còn cho ta cơ hội… phải không anh?

Nhầm giúp các doanh nghiệp tiếp cận được khách hàng tiềm năng trên google chúng tôi đã xuất bản các bài viết dịch vụ đang nằm trong top 10 google tìm kiếm. Nếu bạn đang cần quảng bá thương hiệu dịch vụ sản phẩm của mình trên website TIN VIVU hãy liên hệ với chúng tôi để THUÊ BÀI VIẾT NÀY hoặc tham khảo thêm dịch vụ seo google mà chúng tôi mong muốn mang đến cho các bạn

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *