Buồn nào hơn đêm nayBuồn nào hơn đêm nayKhi ngoài kia bão tố đầy trờiTừng cánh lá cuốn gióRơi vào lòng đêm thâuThương thầm mối tình ngâu

Ngày về ôi xa quáCánh nhạn còn miệt màiTrong nắng hồng mê sayLạc bầy chim chíu chítHai phương trời cách biệtĐêm chờ và đêm mong

ĐKTa đã quen, quen từng hơi thởQuen tiếng cười và sóng mát đưa tinTám mùa đông cây rừng khô trụi láChưa bao giờ một phút sống xa nhau

Thương những đêm trăng tà soi xóm vắngĐưa em về anh viết thành bài caThương những khi trưa hè nghiêng nắng đổHắt hiu buồn tiếng vọng nhè nhẹ đưa

Buồn nào hơn đêm nayBuồn nào hơn đêm nayKhi tình xuân đã úa bụi đờiNhiều lúc muốn trách mócHay giận hờn vu vơChỉ làm phí ngày thơ

Dù rằng sau mưa bãoGió hiền hòa lại vềVẫn thấy lòng hoang vuCuộc đời là hư vôBôn ba chi xứ ngườiKhi mình còn đôi tay.

ĐOẠN II:

Ta đã quen, quen từng hơi thởQuen tiếng cười và sóng mát đưa tinTám mùa đông cây rừng khô trụi láChưa bao giờ một phút sống xa nhau

Thương những đêm trăng tà soi xóm vắngĐưa em về anh viết thành bài caThương những khi trưa hè nghiêng nắng đổHắt hiu buồn tiếng vọng nhè nhẹ đưa

Buồn nào hơn đêm nayBuồn nào hơn đêm nayKhi tình xuân đã úa bụi đờiNhiều lúc muốn trách mócHay giận hờn vu vơChỉ làm phí ngày thơ

Dù rằng sau mưa bãoGió hiền hòa lại vềVẫn thấy lòng hoang vu

(Cuộc đời là hư vôBôn ba chi xứ ngườiKhi mình còn đôi tay.)4

Buồn nào hơn đêm nayBuồn nào hơn đêm nayKhi ngoài kia bão tố đầy trờiTừng cánh lá cuốn gióRơi vào lòng đêm thâuThương thầm mối tình ngâu

Ngày về ôi xa quáCánh nhạn còn miệt màiTrong nắng hồng mê sayLạc bầy chim chíu chítHai phương trời cách biệtĐêm chờ và đêm mong

ĐKTa đã quen, quen từng hơi thởQuen tiếng cười và sóng mát đưa tinTám mùa đông cây rừng khô trụi láChưa bao giờ một phút sống xa nhau

Thương những đêm trăng tà soi xóm vắngĐưa em về anh viết thành bài caThương những khi trưa hè nghiêng nắng đổHắt hiu buồn tiếng vọng nhè nhẹ đưa

Buồn nào hơn đêm nayBuồn nào hơn đêm nayKhi tình xuân đã úa bụi đờiNhiều lúc muốn trách mócHay giận hờn vu vơChỉ làm phí ngày thơ

Dù rằng sau mưa bãoGió hiền hòa lại vềVẫn thấy lòng hoang vuCuộc đời là hư vôBôn ba chi xứ ngườiKhi mình còn đôi tay.

ĐOẠN II:

Ta đã quen, quen từng hơi thởQuen tiếng cười và sóng mát đưa tinTám mùa đông cây rừng khô trụi láChưa bao giờ một phút sống xa nhau

Thương những đêm trăng tà soi xóm vắngĐưa em về anh viết thành bài caThương những khi trưa hè nghiêng nắng đổHắt hiu buồn tiếng vọng nhè nhẹ đưa

Buồn nào hơn đêm nayBuồn nào hơn đêm nayKhi tình xuân đã úa bụi đờiNhiều lúc muốn trách mócHay giận hờn vu vơChỉ làm phí ngày thơ

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *